Chuyển tới nội dung

Sự kiện nào đã thay đổi tính cách của bạn?

  • bởi

Nói lời tạm biệt với cái tôi ích kỷ

Từ nhỏ, tôi đã luôn được gia đình khen ngợi là thông minh.

Tôi khao khát được công nhận là người giỏi hơn người khác nhờ vào sự chăm chỉ của mình.

Ở trường, tôi nỗ lực học hành để được tôn vinh là học sinh giỏi.

Khi lên đại học, tôi tiếp tục là một sinh viên chăm chỉ và còn tham gia hội đồng sinh viên.

Hiện tại, tôi đang tổ chức cuộc bầu cử hội sinh viên.

Trớ trêu thay, tôi và người bạn thân nhất lại là đối thủ trong cuộc bầu cử này.

Tôi biết rằng mình phải giành chiến thắng.

Vì vậy, tôi bắt đầu lan truyền những tin đồn tiêu cực về anh ấy.

Không trực tiếp, nhưng rất tinh vi.

Trong khi vận động tranh cử, tôi tình cờ gặp anh ấy trong khuôn viên trường.

Tôi cảm thấy rùng mình và một cảm giác xấu hổ không thể diễn tả.

Tuy nhiên, tôi không dừng lại hành vi xấu xa của mình.

Cuối cùng, anh ấy thua cuộc bầu cử và bạn tôi đã nhập ngũ vào năm sau.

Thời gian trôi qua, tôi đã trở thành một bà mẹ hai con ở độ tuổi trung niên.

Tôi bắt đầu tập thiền để giúp mình sống tốt hơn.

Một trong những câu hỏi mà tôi tự đặt ra là: “Tại sao tôi lại làm điều đó với người bạn thân nhất của mình? Tại sao tôi lại hành xử như vậy?”

Sự cạnh tranh của tôi được biện minh dưới danh nghĩa “đam mê”.

Đối mặt với chính mình là một trải nghiệm đầy xấu hổ và đau đớn.

Nhưng điều tồi tệ hơn là phải sống chung với cái tôi xấu xí này mỗi ngày.

May mắn thay, tôi có những người hướng dẫn thiền đã khuyến khích và chỉ dẫn tôi cách thiền đúng cách.

Nhờ đó, tôi dần thoát khỏi những khía cạnh đáng tiếc của bản thân.

Trước đây, tôi luôn khao khát được khen ngợi và coi ngay cả những người bạn thân nhất cũng là đối thủ cạnh tranh.

Tôi thường bàn tán về bạn bè và khoe khoang về bản thân mỗi khi ở cùng họ.

Tôi từng coi thường những người không giỏi bằng mình, trong khi ngấm ngầm phớt lờ những người kém hơn tôi.

Đối diện với chính mình không phải là điều dễ dàng như tôi từng nghĩ. Điều này đòi hỏi rất nhiều can đảm.

Tôi cảm thấy tội lỗi về những hành vi trong quá khứ của mình.

Nhưng càng thiền và buông bỏ những khía cạnh tiêu cực của bản thân, tâm trí tôi càng trở nên bình tĩnh hơn và quan trọng nhất là tôi trở nên khiêm tốn.

Tôi thực sự cảm thấy có lỗi với những người xung quanh mình, đặc biệt là người bạn đã gắn bó với tôi hơn 20 năm.

Tôi biết ơn người bạn luôn gọi tên tôi một cách nồng nhiệt.

Và tôi nhận ra rằng có thứ gì đó còn giá trị hơn chiến thắng trong một cuộc thi và được mọi người công nhận.

Tôi bắt đầu chú ý đến những người đang nỗ lực hết mình, yêu thích công việc của mình và làm việc chăm chỉ vì người khác.

Chỉ riêng ở nơi làm việc của tôi, những người này đã tạo điều kiện để một người ích kỷ như tôi có được một môi trường làm việc thoải mái.

Ngày nay, tôi không tranh cãi về giờ làm hay việc phân chia công việc nữa.

Tôi chủ động đến hỗ trợ những bộ phận cần sự giúp đỡ của mình và chia sẻ những dữ liệu quý báu cũng như các kỹ năng làm việc mà trước đây chỉ mình tôi muốn biết.

Ban đầu, tôi cảm thấy hơi lãng phí và do dự, nhưng khi thấy đồng nghiệp cảm ơn, tôi rất vui vì đã làm như vậy.

Một khi tôi buông bỏ được cảm giác ưu việt, tự ti, mặc cảm và tiếc nuối, tôi đã tìm thấy con người thật của mình.

Con người thật của tôi là một cuộc sống quan tâm đến hạnh phúc của mọi người xung quanh.

Và tôi không chỉ nghĩ về điều đó, tôi còn thực hiện nó.

Tôi rất hạnh phúc khi được là chính mình.

Tôi đã chia tay với cái ‘tôi ích kỷ’.

DONNA SEO

Contact Me on Zalo