Chuyển tới nội dung

Tại sao chúng ta luôn khiến những người mình yêu quý bị tổn thương?

  • bởi

Đôi khi tôi vẫn có những suy nghĩ tiêu cực hoặc khó chịu. Tuy nhiên, đó chỉ là phản ứng tự nhiên của tôi trước những tình huống bất ngờ. Tôi không nán lại trong đó, và nơi tôi luôn quay về là nơi ban đầu, nơi không có sự phân biệt giữa yêu và ghét.

Giống như bạn, tôi cũng đã từng có câu hỏi tương tự. “Tại sao chúng ta luôn khiến những người mình yêu quý bị tổn thương?” Tôi nghĩ tình yêu hoàn hảo là tình yêu không hận thù và tôi luôn theo đuổi nó. Nhưng nó thực sự khó hơn tôi nghĩ.


Tôi đã đến trung tâm thiền. Đầu óc tôi phức tạp đến mức tôi không thể hiểu rõ bài giảng của người hướng dẫn. Thay vì cho tôi câu trả lời, phương pháp thiền này chỉ hướng dẫn tôi làm trống tâm trí. Tôi cảm thấy tâm trí mình trở nên nhẹ nhàng hơn từng chút một và tôi đã có thể thư giãn. Khi có sự tự do trong tâm trí, tôi trở nên linh hoạt hơn trong cách nhìn nhận thế giới và bản thân. Tôi cảm thấy sức mạnh và hy vọng được sống thực sự.

Để rồi tôi nhận ra rằng tình yêu mà tôi theo đuổi chỉ là một công cụ để xua tan đi những lo lắng và bất mãn trong tôi.

Tôi đã cố gắng che đậy vấn đề của mình bằng những yếu tố  bên ngoài, nhưng tôi cảm thấy thật may mắn vì mình đã không đi sai hướng.

Đó là khoảnh khắc mà sự bất mãn của tôi chuyển thành lòng biết ơn. Cứ như vậy, tôi đã nhiều lần trải qua những khoảnh khắc mà vận rủi lại trở thành vận may.

“Tôi nghĩ mình không may mắn, nhưng tôi lại may mắn?!”

Chỉ là thế giới của tôi đã thay đổi khi quan điểm của tôi thay đổi.

Tôi tiếp tục hành trình thiền, chỉ tập trung vào việc buông bỏ tâm trí giả bên trong mình.

Đến một ngày, tôi thấy mình không còn thèm khát tình yêu nữa và tôi đã có thể gặp được con người đích thực của mình mọi lúc, mọi nơi.

“Tôi không thể tin rằng mình lại có thể thoải mái đến thế dù không hề có tâm mong cầu! Tôi không quen với chính mình như vậy nhưng tôi thích nó.”

Tình yêu mà chúng ta đang nói đến chỉ là ý tưởng về tình yêu trong tâm trí con người. Tình yêu đó là để thỏa mãn những nhu cầu và mong muốn của tôi, nên yêu và ghét tồn tại cùng lúc.

Nếu tôi được đáp ứng nhu cầu của mình thì đó là yêu thương, nếu không nó sẽ nhanh chóng biến thành hận thù.

Những câu hỏi tôi có trong tâm trí cũng được giải đáp từ chính trong tâm trí của tôi. Càng quay trở về với tâm trí thật bên trong mình, tôi càng giải đáp được nhiều thắc mắc, và tình yêu tràn ngập trong tôi một cách tự nhiên, chứ không cần đòi hỏi từ bên ngoài. Từ đó, tôi dần thay đổi, tôi có xu hướng cho đi tình yêu hơn là nhận lại.

Đôi khi tôi vẫn có những suy nghĩ tiêu cực hoặc khó chịu. Tuy nhiên, đó chỉ là phản ứng tự nhiên của tôi trước những tình huống bất ngờ. Tôi không nán lại trong đó, và nơi tôi luôn quay về là nơi ban đầu, nơi không có sự phân biệt giữa yêu và ghét.

Chúc bạn luôn có tình yêu đích thực, bền vững và không thay đổi.

Contact Me on Zalo